Thần thoại Lạc Thần

Hình tượng Lạc Thần xuất hiện lần đầu trong Sở từ của Khuất Nguyên, là nữ thần sông Lạc Thủy, vợ của Hà Bá, bị quốc quân nước Hữu Cùng Di Nghệ chiếm hữu.[2] Khuất Nguyên mô tả Lạc Thần là vị nữ thần có tính cách thất thường, kiêu ngạo, xinh đẹp những vô lễ, dâm loạn vô độ. Hình tượng này được kế thừa trong Thượng lâm phú của Tư Mã Tương Như,[3] Hoài Nam Tử,[4] Tư huyền phú của Trương Hành.[5]

Thời Tam quốc, Như Thuần thời Tam Quốc khi chú thích truyện Tư Mã Tương Như trong Sử ký đã bổ sung thêm: Phục Phi, con gái của Phục Hi, chết đuối ở Lạc Thủy, trở thành thần của Lạc Thủy.[6] Đến thời Đường, Lý Thiện (zh) chú thích sách Chiêu Minh văn tuyển (zh) đã dẫn lại ý trên: Phục Phi, con gái của Phục Hi thị, chết đuối ở Lạc Thủy, trở thành thần.[5] Quan điểm này được Hồng Hưng Tổ (zh) thời Tống ủng hộ.

Thời Thanh, Khuất Phục khi chú thích Sở từ đã đưa ra quan điểm: Phục Hi là phi tần của Phục Hi, không phải con gái.[7] Quan điểm này được học giả cận đại Du Quốc Ân (zh) ủng hộ.[8]